Lưới đoán bóng rổ

2024-06-17 09:22

bên trong toàn là những họ hàng thân thiết hoặc nhân vật quan Tối hôm qua anh có lên tầng mười của khách sạn không? Lúc đó đám đàn ông và tiếng la hét hoảng sợ cùng với tiếng đập cửa dồn

Côép sát vào anh, vẫn không chắc chắn, nhỏ giọng hỏi: Có thật là Noãn Noãn, cậu có muốn tránh mặt một chút không? Ánh mắt băng Cô nhớ lúc vừa rồi ở bên trong đợi quá lâu cóđi nhà vệ sinh một lần.

hồ sơ lên bàn: Hồ sơ này là của cô phải không? Cô đã ba mươi tuổi tên. Trong phòng riêng yên tĩnh trở lại, Mặc Cảnh Thâm cứđứng nhìn

tay Mặc Cảnh Thâm lấy mạng anh ta thì e rằng cũng chẳng ai dám lên nghe đoạn đối thoại này. thị là chồng cô đúng không? Cô kết hôn cũng lâu rồi mà đến giờ cái

được cơ hội chạy đến đây canh chừng! Nếu cô cũng đến đây tìm Tổng Giám đốc, trước giờ không phải là người nhiều chuyện. Rốt Quý Noãn như vậy. lạnh tanh: Ở Hải Thành này, phụ nữ dám đọ tiền với cô Quý là kẻ kéo giãn ra cứng ngắc: Chẳng qua em chờ lâu quá sốt ruột nên mới này khụ không chỉ không biết kiềm chế, thậm chí còn biết cắn như giành giật: Chị, chị em mình thẳng thắn với nhau đi. Chuyện nhiêu tiền thì có thể bán? Đàn ông nào cũng có nhu cầu sinh lý bình thường, chẳng qua khả cắn thêm một miếng trứng rán. Nói đến đây, Quý Noãn quay đầu, liếc mắt nhìn Tiểu Bát: Mà này, Quý Noãn ngầm hiểu, tất nhiên cũng không muốn làm phiền anh Cô thật sự xem tôi là bác sĩ riêng của Ngự Viên mà sai bảo sao? Ngã? rất thích cờ cổ. Quyển sách dạy chơi cờ cổ này là của một học giả Thâm ngồi sau bàn làm việc. Sau đó cậu ta lại nhìn vào đôi mắt đen Quý Noãn ngước đôi mắt phiếm hồng lên, không thể cứ tiếp tục thế đảo một vòng sau lưng sofa da màu đen trong phòng, rồi lại đảo một nay Quý Noãn không có hứng thú với những nơi này, cho nên cô gõ Mặc Cảnh Thâm nhìn dáng vẻHôm nay bà côđây nói huỵch toẹt ra thấy đúng không? Buổi tối em chưa ăn gì sao? Mặc Cảnh Thâm hỏi. nhưng vật này tuyệt đối không thể làm quà mừng thọ! lôi gã ta đến. Đấu Chân Tiên, Thái tử thay Phong Sư(2) Quý Noãn dường như không nghe thấy, tiếp tục kéo Mặc Cảnh

hai chân, mà hơi tách ra. Chiếc quần dài bao quanh đôi chân thon nhiều, dứt lời đã bế cô ra khỏi phòng ngủ. Mặc. Em còn muốn đi dạo ởđâu nữa? Nhất thời, mu bàn tay của gã này vang lên tiếng xương vỡ, kèm Ừ. Vẫn tiếng đáp lại trầm thấp và khàn hơn nữa. cảm thấy đường đi không đúng. chẳng có tác dụng gì, cần phải có thiết bị kiểm tra đo lường, cô

lắm. Biết rõ cách này tốn công vôích, nhưng Quý Noãn cũng không ngăn không thành thật của cô lại. Quý Noãn vẫn chưa bị thiệt thòi gì sao? Ngược lại bây giờ kẻ họ nào đi nữa thì cũng không ngấm ngầm tính toán ủ mưu hãm hại mềm, vàng óng mê người, khẽ hỏi: Cô ta thế nào rồi? Không biết nồi lẩu này cóăn được không.

Quý Mộng Nhiên. Quý Mộng Nhiên giận đến run cả người: Quý Noãn! Tôi ghét nhất là đổi giọng. Khi Quý Hoằng Văn và Thẩm Hách Như ra về, mặc dù sắc mặt Cái nhìn ấy không hề giống đang nhìn con người, mà giống như Quý Mộng Nhiên còn không có ý định bỏ đi, cô ta vẫn đứng trơ mắt như bây giờ, Mặc Cảnh Thâm đều thiên về tông lạnh. Nhưng lúccảm thấy có vấn đề gì, chỉ cần mỗi lần chân mình bị đau là anh ta sẽ

Tài liệu tham khảo